Vườn Nho của Chúa

Ơn cứu rỗi cho mọi người

Niềm vui, niềm vinh dự, và là hồng ân lớn lao của mỗi Kitô Hữu Công Giáo là được kêu gọi vào Vườn Nho của Chúa.

-Vui vì Vườn Nho ấy là Giáo Hội Công Giáo Thánh Thiện. Trong vườn nho ấy có đông đảo con người trần thế này đang cùng chung một niềm tin, một niềm cậy trông hy vọng và một tình mến huynh đệ sum vầy.

-Vinh dự vì chính Chúa Giêsu là Thân Nho, các tín hữu được tháp nhập vào Thân Nho duy nhất ấy để trở nên những ngành nho, nhành nho, nhánh nho, cành nho sống bằng chính nhựa sống của Thân Nho.

-Và hồng ân lớn lao vì nhờ sống sức sống của Thân Nho Giêsu mà mỗi tín hữu đón nhận sự sống của Thiên Chúa, sự sống vĩnh hằng, sự sống vô biên.

Thiên Chúa không dừng lại, không giới hạn số người vào Vườn Nho của Người, vì Người muốn Giáo Hội của Người là Giáo Hội dành cho nhân loại, Vườn Nho của Người đón nhận tất cả nhân loại để tất cả được nhận lãnh ơn cứu rỗi. Vì thế, Thiên Chúa luôn mong chờ, kêu gọi mọi người “vào Vườn Nho” Chúa, không kể thời gian nào, không kể dân tộc nào, không kể đảng phái chính trị nào, cũng không kể giàu sang hay nghèo khó, trí thức hay thất học. Sáng trưa chiều tối của một ngày đời, của một đời người, hay của một đời thế gian này, tiếng Người vẫn đang thiết tha mời gọi vào Vườn Nho của Người:

“Đến khoảng giờ thứ mười một ông lại trở ra, và thấy có kẻ đứng đó, thì bảo họ rằng: “Sao các ngươi đứng nhưng không ở đây suốt ngày như thế?” Họ thưa rằng: “Vì không có ai thuê chúng tôi”. Ông bảo họ rằng: “Các ngươi cũng hãy đi làm vườn nho ta”.

Dấu chỉ “vào Vườn Nho”, dấu chỉ được tháp nhập vào Chúa Giêsu trong Giáo Hội của Người là lãnh nhận Bí Tích Rửa Tội. Người vào trước, kẻ vào sau, người được rửa tội hồi lọt lòng mẹ, người được rửa tội lúc hai ba mươi, nhưng cũng có người đến năm bảy mươi hoặc được rửa tội vài ngày vài giờ trước khi xuôi tay nhắm mắt lìa đời…. Và hiện tại, cũng còn có biết bao người chưa vào Vườn Nho Chúa. Trong số đó, có cả những người không những không đáp lại lời mời gọi mà còn cả gan phá hoại, cả gan tách rời Thân Nho để thành lập một “Giáo Hội” theo cách của xã hội phàm trần.

Nhưng, dù lòng người có thế nào đi nữa, thì mỗi tín hữu Công Giáo vẫn vững tin rằng Giáo Hội Công Giáo của Chúa Giêsu mãi mãi bền vững. Đó là Đức tin của chúng ta. Và Giáo Hội luôn là Giáo Hội dành cho Nhân Loại, vì Thiên Chúa vẫn đang thiết tha kiên trì mời gọi mọi người vào Vườn Nho, cho đến lúc không còn ai trên trần gian này cưỡng lại nổi lời mời gọi của Người:

“Hãy tìm Chúa khi còn tìm được, hãy kêu cầu Người khi Người còn ở gần. Kẻ gian ác, hãy bỏ đường lối mình, và kẻ bất lương, hãy bỏ những tư tưởng mình, hãy trở về với Chúa, thì Người sẽ thương xót; hãy trở về với Thiên Chúa chúng ta, vì Chúa rộng lòng tha thứ”. Is 55, 6-7

Cộng tác với Chúa

Hiểu được ý định của Chúa là cứu rỗi tất cả nhân loại, hiểu được đường lối Chúa là “nhân ái và từ bi, chậm bất bình và giàu ân sủng” (Tv 144,8), và tin tưởng vào Chúa “công minh trong mọi đường lối, và thánh thiện trong việc Chúa làm”(Tv144,17), mỗi tín hữu cần cộng tác với Chúa để Vườn Nho Chúa mỗi ngày một thêm đông.

– Cộng tác bằng cách loại trừ lòng ganh tỵ hơn thua như những người làm vườn nho từ sáng sớm phàn nàn:  “Những người đến sau hết chỉ làm có một giờ, chúng tôi chịu nắng nôi khó nhọc suốt ngày mà ông kể họ bằng chúng tôi sao”? Bởi lòng ganh tỵ, nhất là ganh tỵ về những ơn huệ của Chúa ban cho người khác, cách nào đó, nói lên một đức tin kém cỏi, một đức ái hẹp hòi, và một đức cậy trông mang đầy tính thực dụng hay trục lợi. Hơn nữa, lòng ganh tỵ là rào cản chính mình và nhiều người khác tiến đến sự hoàn hảo của con cái Thiên Chúa.

Lòng ganh tỵ nguy hiểm nhất là lòng ganh tỵ mang tính cộng đoàn.

– Sao ta không vui mừng khi có đông đảo người lớn, đông đảo các gia đình, đông đảo những người bần cùng lãnh nhận các Bí Tích Khai tâm Kitô Giáo, mà lại cho là đạo cơm đạo gạo, đạo viện trợ, đạo từ thiện?

– Sao ta không vui mừng khi thấy một nhóm truyền giáo của các linh mục Dòng nào đó đang bội thu nơi cao nguyên, đang được mùa ở miền Tây sông nước?

– Sao ta không thể ca tụng kỳ công của Chúa khi sử dụng những giáo dân là hội viên Legio quê mùa ít học đã len vào mọi ngõ ngách của cuộc đời để mang lại bao linh hồn cho Chúa?

– Sao không thể tạ ơn Chúa mà còn chê trách những nỗ lực của một Nữ Tu hay của một nhóm giáo dân đang hết tâm huyết cho công cuộc bảo vệ sự sống, đang lê la đầu đường xó chợ với những con người cùng khốn nhất để mang cho họ tin vui, đem cho họ niềm an ủi của Thiên Chúa, giúp họ biết đường lối Chúa mà giữ lại sự sống của các thai nhi, mà tránh tội giết người?

– Sao chỉ nghĩ đến thành tích lễ hội của cộng đoàn ta, mà quên đi hoặc phủ nhận những cố gắng thiêng liêng của những cộng đoàn âm thầm làm chứng cho Vườn Nho Chúa nơi những xứ đạo xa xôi nghèo xơ nghèo xác?

***

– Cộng tác bằng cách yêu thương và quảng đại đón nhận những người vào Vườn Nho Chúa. Lòng yêu thương và quảng đại là mặc lấy tâm tình của Thiên Chúa, của Chúa Giêsu,

– Hòa nhã, tôn trọng, lịch sự,

– Bât chấp mọi gian khó, sỉ nhục

– Gạt bỏ mọi kỳ thị, đố kỵ, thành kiến, cách ngăn, phân biệt,

– Đơn giản hóa những thủ tục hình thức, để mở lòng ra mà đón nhận, mà tạo điều kiện thuận lợi để mọi người có thể vào làm vườn nho Chúa cách hân hoan nhất.

Đã có biết bao nhiêu đố kỵ vô bổ. Đã có bao nhiêu câu nệ vô bổ. Và cũng đã có bao nhiêu ngăn cản rất chủ quan làm cho khoảng cách của giáo lương, khoảng của Chúa Kitô và nhân loại càng lúc càng xa ra, càng cách biệt. Đó là lỗi của chúng ta.

***

– Cộng tác bằng cách sống đời sống công giáo gương mẫu, tạo điều kiện tốt nhất để những anh em tân tòng sớm hòa nhập với cộng đoàn dân Chúa trong tình yêu mến tin tưởng.

– Một số người tân tòng đã bất ngờ nản lòng nản chí khi thấy những gương mù gương xấu của những người đạo dòng, đạo gốc, và nhất là của những bậc vị vọng, của những người đáng lý ra phải làm gương sống đạo chuẩn mực nhất.

– Một số khác lơ là bê trễ đời sống kết hiệp với Chúa Giêsu và các bí tích vì ánh mắt phân biệt cũ mới, vì lời chê trách về vốn liếng giáo lý, vì cách đối xử trịch thượng của những người chỉ có tiếng là đạo dòng.

– Một số khác sau khi vào Vườn Nho Chúa, đã bị cộng đoàn bỏ rơi, hầu như không ai quan tâm tới, không hội nhập được với cộng đoàn và càng lúc càng xa cách.

Lòng quảng đại yêu thương của Chúa đang mời gọi chúng ta hãy vì Chúa mà xây dựng một Giáo Hội huynh đệ thiêng liêng ngay trong bối cảnh sống gần gũi nhất, xây dựng một cộng đoàn cơ bản của Chúa Kitô.

***

– Ông Năm C, ở Gx NL (XL) 35 tuổi Đảng. Vợ ung thư gan. Bà muốn theo đạo. Nhưng nếu bà theo đạo thì vợ chồng phải được phép chuẩn hôn nhân. Ông C xin theo luôn. Ông đến nhà thờ học đạo. Về dạy lại cho vợ. Hôm vợ ngặt mình. Vợ chồng ông đã được lãnh một lúc các Bí tích tại nhà: Rửa tội, Thêm sức, Hôn Phối, Thánh Thể. Công lớn nhờ Legio. Nay, Bà đã qua đời, ông lại là một hội viên Legio đắc lực.

– Chị Linh 52 tuổi,ở GX HĐ, xin phép chồng con cho chị đơn phương xin học đạo và được rửa tội năm ngoái. Chị được ơn trở lại nhờ nỗ lực và gương sáng của mấy hội viên Lòng Thương Xót Chúa. Năm nay, chị bịnh nặng. Tâm hồn chị thanh thản bình an. Sau giờ đọc kinh cầu nguyện cho chị, có người nhắc lại câu lời Chúa “Kẻ sau hết sẽ nên trước hết”.

Tôi đang viết bài này, được tin vui: Ông Hai Sơn, 4g chiều nay được rửa tội tại nhà thờ GX Ngọc Lâm. Vợ Ông Sơn đã chết chưa giáp năm. Khi vợ còn sống, ông muốn theo đạo mà chưa được vì tình trạng của vợ đang rối. Vợ ông được ơn lạ của Đức Mẹ 38 Kỳ Đồng Sài gòn. Và ông đã hứa vợ “Tôi cũng theo Chúa, để còn gặp lại bà trong cõi sống”.

Còn biết bao nhiêu tin vui, vì ngày nào, giờ nào, cũng có người vào làm Vườn Nho Chúa, nhờ ơn Chúa, và cũng có sự cộng tác của nhiều người.

Lạy Chúa, chúc con chúc tụng Chúa luôn “nhân ái và từ bi, chậm bất bình và giàu ân sủng. Chúa công minh trong mọi đường lối, và thánh thiện trong việc Chúa làm”. Xin cho chúng con biết vui mừng, vinh dự và tri ân hồng ân Chúa dã thương mời gọi chúng con vào Vườn Nho Chúa, đồng thời, biết cộng tác với Chúa để ngày thêm đông người vào làm Vườn Nho Chúa, vào hưởng lòng Thương Xót Chúa. A men 

PM. Cao Huy Hoàng